♥️ Câu chuyện xúc động về công việc kaigo qua tâm sự của 1 bạn TTS CEO tại Fukuoka, Japan. Một câu chuyện ấm áp. Mọi người cùng đọc nhé…
” Hôm nay là ngày đầu tiên tớ đi làm. Có một cụ tự tay đan tặng tớ miếng để cốc. Sáng nay tiếp xúc, dù ko biết nhiều để nói chuyện, thế mà chiều cụ gọi tớ ra cho. Tớ sợ lấy đồ nên ko nhận, cụ cứ dúi vào túi tớ, tớ chỉ kịp cảm ơn cụ và báo cáo với quản lý, được sự cho phép, tớ cầm và dù ko hiểu hết nhưng tớ biết mọi người bảo tớ cố gắng.Tớ đi làm được các cụ cho kẹo và quà. Hôm qua có 1 cụ khoa tớ về, cụ khóc rồi nói tớ cố gắng. Cụ đi qua tất cả các bạn kaigo trong khoa chào, và gọi riêng tớ cùng một bạn nữa ra. Cụ ôm và cảm ơn tớ…
Chỗ tớ làm có 1 cụ bị chứng tâm thần, luôn tự nhận mình là một đứa trẻ, đi suốt không ngồi yên ấy. Các bạn nhân viên đi theo cụ vất lắm. Hôm đầu tớ cũng đi theo cụ, vì sau tớ có cách. Sáng qua khi tớ trông cụ, cụ ngồi yên và rất vui vẻ chơi với tớ. Xong mọi người khen tớ giỏi. Chị nhân viên cứ cảm ơn. Chiều tớ trông người khác, cụ cứ theo tớ, ăn cơm cũng nhìn tớ cười, tớ cảm thấy có động lực lắm. Sự tinh tế trong 10 năm làm y tá của tớ cũng bắt đầu có tác dụng khi làm bên này. Tớ sẽ cố gắng hết sức. Tớ dốt kanji cực, nhưng tớ đã thuộc tên 7 cụ bằng kanji.
Đúng là văn hoá người Nhật. Tớ chưa biết tiếng, Nhưng khi thay bỉm cho các cụ tớ không thấy ghê, chỉ thấy dốt tiếng Nhật quá nên không hiểu hết tấm chân tình. Về công việc bên Nhật khác Việt Nam rất nhiều. Nhiều người kêu đi làm kaigo vất vả lắm, mặc dù đứng suốt 8 tiếng nhưng tớ ko thấy vất. Khi các cụ ăn ko được cũng thấy thương. Trong nhóm các bạn được phân chỗ làm khác nhau, có bạn thì làm ở chỗ các cụ đi đi về về thì cũng nhàn hơn. Ban đầu chưa biết tiếng thì chịu khó nhìn người ta làm rồi làm theo.
Tớ nhớ bọn nhỏ ở nhà lắm, nhưng cũng chưa khóc. Tớ nghĩ sẽ không hối hận khi tớ chọn công việc này”
——-
>>> Xem thêm: Review CEO – Bạn có chọn CEO không ???